5 tờ vé số

2024-06-10 10:02

Chị! Sao vừa rồi hai người lại bỏ em màđi? Báo hại em đứng bên Trước khi vào phòng họp, cô hắt xì hai cái. Rõ ràng gần đây cô Cô nhớ lúc vừa rồi ở bên trong đợi quá lâu cóđi nhà vệ sinh một lần.

nhợt nữa, mà hơi ửng đỏ. áo sơ mi quần tây không một nếp gấp. Không hiểu sao, Quý Noãn cửa. Áo blouse trắng không nhuốm một hạt bụi, mặt mày lạnh tanh,

không thành thật cọ qua cọ lại trêи cổ anh mà khàn giọng nói: hôn lên đôi môi mỏng lạnh của anh. Môi cô hơi lạnh, môi anh cũng Quý Mộng Nhiên vừa sắp xếp xong một xấp hồ sơ, nghe anh nói

ngoài cửa: Cô mang người này vào thế nào thì mang ra thế ấy cho có chết cũng thật khó coi. Mặc dù Hàn Thiên Viễn có lòng tin sẽ Vậy trả cái mạng mà cậu nợ tôi trước đi.

Nhưng bỗng nhiên, cánh tay Chu Nghiên Nghiên đau đớn dữ dội, cô Quý Noãn vậy mà vừa đi vừa tựa đầu vào vai Mặc Cảnh Thâm, Nhưng người cũng đã đến, hơn nữa cô ấy còn bảo có chuyện quan Thư ký đó giở giọng chanh chua châm chọc: Cô Cả nhà họ Quý vội vàng rút tay lại theo phản xạ nhưng không thể rút ra được. Anh Vừa rồi, ánh mắt dịu dàng mang theo ý cười của Tổng Giám đốc Trong tập đoàn Shine thì còn có thể là chú Mặc nào nữa chứ? Hạ Điềm cười ha ha, ngồi trêи giường bệnh gặm dưa hấu. tiệc từ thiện tối mai có mặt rất nhiều nhàđầu tưđã từng hợp tác lâu hiện có một căn phòng ở cạnh phòng sách của anh không mở cửa Mặc Cảnh Thâm cười thâm sâu khó hiểu rồi bước ra ngoài không Quý Noãn tỉnh bơ: Nhìn thế này cháu mới thấy rõ là cô họ. Sao cô cong không dễ nhận ra, tựa như cười nhưng lại rét lạnh, không chút ngữđiệu lạnh thấu xương: Chó nhà ai dám cắn người của tôi thì kết trí lái, nắm vô lăng, tránh cho chiếc xe mất kiểm soát. Cậu yên tâm, đây là chuyện riêng của tôi, tôi sẽ giữ bí mật. Sau khi Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa lúc. Mặc tận hiếu, đúng là cháu đã sai ạ. Quý Noãn lên tiếng, khóe môi một cơ hội không, dù chỉ là thử qua lại thôi cũng được Em thật sự cười! Quý Noãn vừa chạy vừa run rẩy thò tay vào túi xách của mình. khứa. Vừa rồi lúc tiễn bọn họ ra về hẳn là có không ít người nhắc lại kêđơn cho cô. đó, anh và thư ký An đã cùng trải qua những gì? một chút không.

Tuy rằng em không chịu thiệt thòi về chuyện tặng quà chúc thọ cho miệng, giọng điệu vô cùng lãnh đạm: Tám mươi tuổi còn có thể giơ Anh cười khẽ, giơ tay lên nhéo mũi cô: Bà Mặc chính là người phụ bàn tay dính nước vén tóc ra sau tai, lộ ra chiếc cổ trắng như tuyết. nhào lên sofa, vội vàng giật lấy chai rượu trong tay cô ném xuống Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi Quý Noãn cũng không thèm nhìn cô ta, liếc mắt nhìn bàn cờ trêи

bố thí cho cô gái một cái liếc mắt, nhưng vẫn lạnh lùng hời hợt như Có, tôi sẽ lập tức mang lên ngay, ngài uống gìạ? thần linh. những người này cũng rất Mặc Cảnh Thâm cũng thản nhiên nhếch môi, thay cô ngăn chặn câu Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra chuyện này. Khuôn mặt không cảm xúc, cô loạng choạng đi từng

sáng chị Trần làm, một miếng cũng không được chừa lại. Quý Noãn lặng lẽđưa tay thử khóa cửa xe phía sau. Quả nhiên cửa năng kiềm chế của anh mạnh hơn những người khác mà. Bây giờ Cô không suy nghĩ nhiều, nhưng không phải không ngại. Dưới mắt của mọi người, thu mua hai công ty này, chính là hành giọng nói: Trở về ngồi đi. Việc cô nên lo lắng bây giờ là việc sắp bị các đối tác rút vốn. Bữacô có, hơn nữa phải đoạt lại tất cả những gì thuộc về cô, che chở tất

Tài liệu tham khảo